将赴成都草堂途中有作先寄严郑公五首
jiāng fù chéng dū cǎo táng tú zhōng yǒu zuò xiān jì yán zhèng gōng wǔ shǒu
guī
máo
chéng
zhí
wèi
wén
wēng
zài
pōu
dàn
shǐ
使
yán
hái
ràng
gǎn
lùn
sōng
zhú
jiǔ
huāng
zhī
bǐng
xué
yóu
lái
měi
jiǔ
tǒng
yòng
jiù
céng
ān
xiǎo
jìng
huí
shū
zhá
dài
qián
èr
chǔ
chù
qīng
jiāng
dài
bái
píng
yuán
yóu
jiàn
cán
chūn
xuě
shān
chì
hòu
bīng
jǐn
féng
yíng
yǒu
zhǔ
rén
xiū
guài
ér
tóng
yán
jiào
é
nǎo
lín
chí
wèi
jué
fēng
liú
jǐn
kuàng
jīng
zhōu
shǎng
gēng
xīn
sān
zhú
hán
shā
huàn
huā
líng
téng
shāo
zhǐ
chǐ
guò
jìng
chóu
chū
rén
jiě
dōng
西
shū
qiān
yào
guǒ
fēng
zhū
wǎng
diàn
shān
qiáo
sòng
huāng
tíng
chūn
cǎo
xiān
pàn
yǐn
zuì
cháng
shā
bēng
sǔn
yào
lán
cóng
jiāng
kǎn
luò
fēng
tuān
xīn
sōng
hèn
gāo
qiān
chǐ
è
zhú
yīng
zhǎn
wàn
gān
竿
shēng
zhǐ
píng
huáng
lǎo
shuāi
yán
jīn
dān
sān
nián
bēn
zǒu
kōng
xìn
yǒu
rén
jiān
xíng
nán
jǐn
guān
chéng
西
shēng
shì
wēi
zài
hái
guī
wèi
yōu
luàn
bīng
jīn
lái
kǒng
lín
rén
fēi
shēn
tiān
gèng
huái
怀
huí
shǒu
fēng
chén
gān
gòng
shuō
zǒng
róng
yún
niǎo
zhèn
fáng
yóu
zi
译文
简析
注释
题注:宝应二年,严武封郑国公,复节度剑南。 直为:一作「真为」。 丙穴:地名。大丙山之穴,在今陕西省略阳县东南,与勉县接境。四川省城口县南、广元县北、雅安县南亦有丙穴。《文选·左思〈蜀都赋〉》:「嘉鱼出于丙穴,良木攒于褒谷。」李善注:「丙穴 在汉中沔阳县北,有鱼穴二所,常以三月取之。丙,地名也。」 郫(Pí)筒:即郫县酒,以竹筒盛之。郫人截大竹二尺以上,留一节为底,刻其外为花纹,或朱或黑或不漆,用以盛酒。 菱刺:一作「橘刺」。 草色:一作「新月」。 岂藉:一作「肯藉」。 高千尺:一作「长千尺」。 欲付:一作「欲赴」。 衰颜:一作「衰容」。 城西生事:一作「生事城西」。 锦官:一作「锦馆」。 甘息机:一作「且息机」。

作者简介

杜甫[dù fǔ]

杜甫,字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜老”、“杜少陵”等,盛唐时期伟大的现实主义诗人。汉族,巩县(今河南巩义)人。杜甫曾祖父起由湖北襄阳迁居巩县。他忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中的影响非常深远,备受推崇。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念之。杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了和李商隐与杜牧即“小李杜”区别开,杜甫与李白又合称“大李杜”。