声律启蒙 · 上卷 · 十灰
shēng lǜ qǐ méng · shàng juǎn · shí huī
zēng
duì
sǔn
duì
kāi
cǎo
duì
cāng
tái
shū
qiān
duì
jià
liǎng
yào
duì
sān
tái
zhōu
zhào
sòng
huán
tuí
láng
yuàn
duì
péng
lái
xūn
fēng
shēng
diàn
殿
hào
yuè
zhào
lóu
tái
què
hàn
wén
xiàn
tūn
huáng
táng
tài
zāi
zhào
yào
耀
huāng
tiān
qiū
zhèn
jīng
bǎi
hōng
hōng
chū
chūn
léi
shā
duì
shuǐ
huǒ
duì
huī
xuě
duì
fēng
léi
shū
yín
duì
chuán
shuǐ
duì
yán
wēi
jiù
niàng
xīn
pēi
guǎn
duì
tái
chūn
táng
jīng
fàng
qiū
ào
shuāng
kāi
zuò
jiǔ
nán
wàng
niè
tiáo
gēng
yào
yòng
yán
méi
yuè
mǎn
lóu
chuáng
ér
wán
huā
kāi
táng
yuàn
hōng
jié
cuī
xiū
duì
jiù
duì
zāi
xiàng
zhù
duì
bēi
gōng
huā
duì
liǔ
jùn
duì
gāo
tái
huā
bèi
lěi
cǎo
gēn
gāi
xiǎn
duì
wān
tái
qián
tíng
nào
shuāng
hòu
zhèn
hóng
鸿
āi
yuán
liàng
nán
chuāng
jīn
ào
sūn
hóng
dōng
shí
kāi
píng
zhǎn
qīng
yīn
wài
rōng
rōng
ruǎn
cǎo
gāo
zhāng
cuì
tíng
qián
liáng
huái
译文
简析
注释

作者简介

车万育[chē wàn yù]

清湖南邵阳人,字与山,号云崖,又号鹤田。康熙三年进士。选庶吉士,散馆改户科给事中,转兵科掌印。以敢言著名。罢官后,居南京,筑怀园,多与名士往来。善书法,所藏明代墨迹最富。另著有《历代君臣交儆录》、《奏疏》等。