续古二十九首
xù gǔ èr shí jiǔ shǒu
yáo
dēng
bǎo
wèi
lín
fèng
huàn
chén
hǎi
zhān
ēn
hái
shēng
shēng
zhí
xùn
zhǎng
dōng
nán
chūn
diào
áo
nián
sān
shí
wèi
jiàn
tiān
zi
xún
xuān
yuán
chéng
huà
qún
fèng
chí
tái
shuāi
sàng
hòu
zhòng
shēng
lái
dào
guī
mèng
mén
xiāo
lán
zhēng
zhǎng
xiǎng
cháo
shí
jiāng
yīng
làng
péng
shě
xià
jūn
lín
xiào
shā
wáng
qiáo
liáo
tiān
chéng
bái
yǎo
yǎo
xiá
yún
yōu
yōu
hàn
jiāng
shuǐ
chóu
shā
shào
nián
chūn
fēng
xiāng
zhōu
cǎi
fāng
guì
zhào
lán
chuán
wǎn
yǒu
péi
huí
chūn
fēng
qián
xiān
jiā
fēng
jǐng
yàn
shì
nián
huá
xiè
hòu
hàn
shí
pán
táo
hǎi
dōng
shú
nán
guó
shān
shù
hǎo
cái
tiān
biān
lóng
jiě
hǎi
kōng
chán
juān
zhōu
yóu
xìng
héng
tiān
lóng
níng
zhī
tài
shān
xià
wàng
dēng
fēng
qín
guó
ráo
luó
wǎng
zhōng
yuán
jué
lín
fèng
wàn
chéng
xún
hǎi
huí
bào
kōng
xiāng
sòng
qín
jiā
miào
lüè
zhē
cháng
chéng
wàn
xìng
lǒng
tóu
zhōng
yuán
jīng
shēng
qín
zuò
dōng
hǎi
qiáo
zhōng
zhōu
guǐ
xīn
zòng
kuà
péng
lái
qún
xiān
fēi
suí
yáng
zhōng
guó
lóng
zhōu
xún
hǎi
chūn
fēng
guǎng
广
líng
yuàn
jiàn
qín
gōng
huā
fàn
zi
xiāng
jiàn
miè
chéng
xūn
suī
rán
zhōng
kuì
pán
yún
lín
fèng
shí
xiáng
zhé
shèng
xián
míng
juǎn
shū
āi
zāi
shū
zhì
yuán
zhàn
sān
chǐ
jiāng
jūn
shēn
guì
ruò
diào
yuān
luò
huā
shǎo
lèi
chǔ
guó
qiān
hàn
lóng
duō
jiǔ
jìng
hǎo
yún
xián
cuó
é
hàn
jiā
sān
diàn
殿
ēn
ruò
piāo
fēng
jīn
huáng
jīn
míng
cháo
zhǎng
xìn
gōng
nán
yuán
xìng
huā
běi
zhǔ
méi
huā
luò
西
shī
róng
huá
xiāo
shuò
shān
máo
yán
shèng
yuān
zhāo
féng
yuè
zhuó
xiū
nán
hǎi
biān
qín
jiā
juǎn
guì
běn
shì
chàng
jiā
zi
jīn
diàn
殿
chéng
ēn
diāo
chán
mǎn
xiāng
wèi
gōng
xuē
jiā
xiù
qīng
sān
diàn
殿
dǐng
guī
shēn
shì
qiū
shàn
chán
juān
yuè
zhī
shuāng
fèng
wèi
shū
shì
huā
jīn
suō
tíng
nòng
xué
sān
shí
zài
yóu
bái
yún
měi
lǎn
bān
chāo
chuán
lìng
rén
yōng
shū
xióng
jiàn
jiǔ
huò
luò
yín
qiū
fēng
shì
lǎn
wèi
lóng
fēi
yán
píng
shuǐ
cháo
wèi
yáng
liǔ
zuò
róng
hǎo
chūn
fēng
ruò
yǒu
qíng
jiāng
shān
xiāng
zhú
lǎo
jǐng
lóng
lín
tài
fèng
dāng
tíng
shuí
xìn
jiān
suō
shēng
tiān
zuò
yún
céng
mèng
zhū
hóu
xiào
kāng
qiú
tuō
jiā
qiān
gēn
chí
ǒu
duǒ
huǒ
zhōng
huā
译文
简析
注释

作者简介

陈陶[chén táo]

陈陶,字嵩伯,自号三教布衣,岭南人。诗人早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宋大中时,隐居洪州西山,后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。其《陇西行》四首之二:“誓扫匈奴不顾身,五千貂锦丧胡尘。可怜无定河边骨,犹是春闺梦里人。”把残酷现实与少妇美梦交替在一起,造成强烈的艺术效果,至今仍脍炙人口。